Thứ Năm, 13 tháng 11, 2008

Nghiệp chướng ( vọng cổ 4 câu )



Vọng Cổ
NGHIỆP CHƯỚNG
Tác giả : Thanh Tòng
Nói lối :
Nghiệp cầm ca có người thành danh sáng chói .
Nhưng cũng có người lận đận gian nan
Người thì sáng như sao Bắc Đẩu . lớn tợ Thái Sơn
Cũng có kẻ như ngọn đèn mờ hiu hắt
( Gác vọng cổ ) Có người đêm đêm được kẻ đón người đưa được vinh danh như Thần tượng và nhận được những tràng pháo tay tán thưởng của khán giả tri âm , mộ điệu bốn phương .....
Ca vọng cổ
Câu 1/ Trời ..... Trên sàn diễn họ uy nghi lộng lẩy chói ngời ..... Họ cất tiếng ca như nhung căng lụa trải , như tiềng chuông đồng trên điện Thánh u linh (-) Mỗi vai diễn của họ trở thành hình tượng riêng tư , mỗi nét diển của họ là khuôn vàng thước ngọc . Họ là tài năng trên đỉnh cao Nghệ thuật , xứng đáng cho đời tôn phong danh Nghệ sỉ .....
Câu 2/ Bên cạnh nhửng tuổi tên tài cao đức sáng , có những số phận nhỏ nhoi cũng sống kiếp ca cầm ..... Nghiệp dỉ trót mang thành định mệnh kiếp tằm .... Hào quang sân khấu có một ma lực siêu hình mảnh liệt , cuốn hút chúng tôi vào vùng xoáy linh thiêng . Có người theo nghề từ buổi thiếu niên đến bạc tóc vẫn chưa tạo nổi danh xưng Nghệ sỉ , mà không dám rời bỏ ngôi Thánh đường Nghệ thuật dù trôi dạt sông hồ , gạo chợ nước sông .....
Nói lối :
Có người hỏi tại sao chúng tôi làm cô Đào anh Kép
Cho cuộc đời nhiều nổi phong ba
Kiếp phiêu linh không cửa không nhà
Khi bóng xế tuổi già như xác ve khô khi mùa Đông ập đến
( Gác vọng cổ ) Đó cũng là câu hỏi lớn đeo đẳng chúng tôi từ khi tập tểnh l àm nghề ca hát . Cho đến phút lâm chung cũng không thể trả lời thông suốt được là bời tại sao chúng tôi làm anh Kép cô.....
Ca vọng cổ
Câu 5/ Đào ..... Chút son phấn y trang mà biến hiện muôn màu . Chúng tôi trót một ngày ăn cơm Tổ , rồi Nghiệp theo suốt đời như xiềng xích trói chân (-) Có những đêm gió mưa không được lên sàn diễn làm Hoàng Hậu - Thi Nhân , dưới gầm sân khấu chúng tôi cất tiếng ca ngâm thê thảm gởi vào không gian vô tận . Khi mệt thiếp hồn lâng lâng bay bổng vào cỏi lạ lung linh có nhạc trổi tiêu thiều .....
Câu 6/ Ngâm thơ :
Chờ mấy trăm Thu mới tái sinh
Kiếp Tằm còn vướng nợ Nhân gian
Sống làm Đào Kép chưa tan chướng
Chết phấn son theo nắm xương khô
Mượn tiếng hát lời để ca bày tỏ ghét yêu , mượn giả chân cuộc đới vẽ chân dung Thiện ác . Tổ Nghiệp chọn chúng tôi hay chúng tôi chọn nghề ca hát mà không dám rời bỏ sân khấu khi giáp trụ xác xơ son phấn phai màu .....
Có ai đoái hoài thương người Nghệ sỉ không tên , bởi nặng nợ dâu phải nhả tơ cho đến ngày hoá kiếp . Nhưng nếu được tái sinh làm người về dương thế chúng tôi sẽ cầm tờ giấy tiền vàng lên sân khấu đầu thai
Phạm thanh Tòng

Không có nhận xét nào: