Ngàn thu vỉnh biệt
Nói Lối
Trời ơi Mẹ tôi đã mất !
Đến giây phút nầy tôi mới thấm thía thế nào là hai chữ mồ côi
TuổI tác nào mà mất Mẹ cũng thấy mình bất hạnh bơ vơ
Mẹ ơi ! bao nở bỏ chúng con trên cỏi trần làm ngườI không Mẹ
Mấy hôm trước đây nghe Mẹ dặn dò trối trăn mà lòng con đau như xé
Dù biết một ngày nào rồi Mẹ sẽ ra đi
Nhưng như thế mà còn được nhìn Mẹ nói cười - ấm lạnh với chúng con
Được chăm sóc Mẹ vài muổng cháo , thuốc thang và đùa vui với Mẹ
Nay Âm cảnh Dương gian ngàn trùng hai lối rẻ
Phận làm con phải con xin vẹn bề Thần tỉnh mộ khang
Trước Linh sàng con thắp mấy nén Nhang
Cầu xin Mẹ hiển linh về đây chứng giám
Ôi ! dương gian giờ đây như mưa sầu gió thảm
Nhạc trổi cung oán sầu mà nghe đau nhói cả tâm can
Cao xanh ơi ông bày chi cuộc tử sinh âm cảnh dương gian
Cho Nhân thế khóc mãi sầu vạn cổ
Nuốt ngược nước mắt vào lòng nén cơn thổn thức
Con gọi thầm Ơi Mẹ hởഐ Mẹ ơi
(Gác vọng cổ ) :
Mẹ ơi có công ơn nào sâu hơn công ơn sinh thành dưởng dục . Có chữ nào nặng hơn là Mẫu tử thâm ….
Ca Vọng cổ
Câu 1 / Tình …….
Nay Mẹ ra đi trơ trọi một mình ….Thế là đây Thiên thu vĩnh biệt , con ngậm ngùi câu cốt nhục tình thâm (-) Dẫu biết kiếp ngườI sinh tử loanh quanh có ai tránh được đâu hai chữ vô thường . Nhưng trước linh sang nghe nhạc trổi bi thương , con khó ngăn đôi dòng lệ thảm …..
Câu 2 / :
Nhớ năm xưa thời chiến tranh khói lửa , Mẹ bảo vệ chúng con khỏi làn tên mủi đạn vô tình ….. Bỏ xứ sở quê hương Mẹ dắt díu chúng con lánh nạn chốn đô thành ….Mẹ phải tần tảo nuôi chúng con ăn học – bao trách nhiệm chất chồng Mẹ gánh nặng oằn vai.(-). Rồi Mẹ lo dựng vợ gã chồng lo sự nghiệp chúng con , Mẹ cườI hỉ hạ thấy con cháu xum vầy đoàn tụ. Mẹ chở che con đàn cháu lủ , không quản thân Mẹ hao gầy lặn lộI gian nan ….
Câu 3/:
Chúng con lớn khôn toả đi khắp nẻo đời tìm sinh lộ . Mẹ về lại quê nhà trên nền củ quê xưa .* Mẹ thui thủi một mình ấm lạnh gió mưa – lo khói hương khói mã mồ cho Tổ Tiên dòng họ *. Đời khốn khó cháu con ít về thăm Mẹ , không trọn bề hiếu thảo với từ thân.*(-) Ai cũng tất bật bộn bề công việc làm ăn . không chăm sóc Mẹ tuổi già sức yếu * Nóng lạnh bất kỳ Mẹ một mình cam chịu , không một tiếng thở than con bất hiếu vô tình
Nói lốI :
Gió lùa khung cửa vắng
Trăng lạnh mái hiên ngoài
Đêm nghe trờI đất chuyển
Trăm năm cũng một ngày
( Gác Vọng cổ )
Bấm đốt ngón tay một đờI ngườI được mấy lần Hạnh phúc , Mấy lượt tiễn đưa ngườI thân ra huyệt mộ , ném nắm đất bụi phù du chôn lấp thi …..
Ca Vọng cổ
Câu 4 /
Hài …….Nghĩa địa âm u , còn tiếng khóc gọi kêu hoà lẫn tiếng kinh đời ….. Ôi thân tứ đạI bao lần giả hợp , cỏi vô thường được mất có không . Mấy hôm trước đây Mẹ còn gọi cháu thương con , mong đứa đi xa trở về cho Mẹ nhìn tận mặt . Mà nay Mẹ đã xuôi tay nhắm mắt nằm trong cổ áo quan giá lạnh im lìm …
Câu 5 /
Mẹ có linh thiêng xin về chứng giám lòng ăn năn không phụng dưởng lúc sinh tiền…..Chúng con biết Mẹ bao dung không hờn trách buồn phiền ….. Nhưng nổi ân hận day vò tâm nảo , thương Mẹ không một ngày sung sướng nhàn thân (-) TuổI trẻ ở thị thành Mẹ nuôi lớn đàn con . Con khôn lớn Mẹ tìm về quê ẩn dật . Mẹ cam chịu nổi yếu đau bệnh tật Chúng con biết ra thì đã muộn màng…
Câu 6/:
Nợ trần trả xong . nghĩa ân đã vẹn , Mẹ thanh thản nhẹ nhàng nhắm mắt xuôi tay . Nhưng Mẹ có hay nổi hốI hận ăn năn của đàn con ở lạI cỏi dương trần gió bụi . Mẹ đến thế gian một mình rồi ra đi trơ trọi , trả xác thân nầy cho cát bụi phù du , Đưa tiển Mẹ đi là vỉnh biệt Thiên Thu , có gặp Mẹ chăng trong giấc mộng canh chầy ……
Từ đây hết đợI hết mong
Thi hài Mẹ gởI ra đồng cô liêu
Phương Tây mấy cụm mây chiều
Mẹ về đâu tá bỏ cửa nìa quạnh hiu
Nói Lối
Trời ơi Mẹ tôi đã mất !
Đến giây phút nầy tôi mới thấm thía thế nào là hai chữ mồ côi
TuổI tác nào mà mất Mẹ cũng thấy mình bất hạnh bơ vơ
Mẹ ơi ! bao nở bỏ chúng con trên cỏi trần làm ngườI không Mẹ
Mấy hôm trước đây nghe Mẹ dặn dò trối trăn mà lòng con đau như xé
Dù biết một ngày nào rồi Mẹ sẽ ra đi
Nhưng như thế mà còn được nhìn Mẹ nói cười - ấm lạnh với chúng con
Được chăm sóc Mẹ vài muổng cháo , thuốc thang và đùa vui với Mẹ
Nay Âm cảnh Dương gian ngàn trùng hai lối rẻ
Phận làm con phải con xin vẹn bề Thần tỉnh mộ khang
Trước Linh sàng con thắp mấy nén Nhang
Cầu xin Mẹ hiển linh về đây chứng giám
Ôi ! dương gian giờ đây như mưa sầu gió thảm
Nhạc trổi cung oán sầu mà nghe đau nhói cả tâm can
Cao xanh ơi ông bày chi cuộc tử sinh âm cảnh dương gian
Cho Nhân thế khóc mãi sầu vạn cổ
Nuốt ngược nước mắt vào lòng nén cơn thổn thức
Con gọi thầm Ơi Mẹ hởഐ Mẹ ơi
(Gác vọng cổ ) :
Mẹ ơi có công ơn nào sâu hơn công ơn sinh thành dưởng dục . Có chữ nào nặng hơn là Mẫu tử thâm ….
Ca Vọng cổ
Câu 1 / Tình …….
Nay Mẹ ra đi trơ trọi một mình ….Thế là đây Thiên thu vĩnh biệt , con ngậm ngùi câu cốt nhục tình thâm (-) Dẫu biết kiếp ngườI sinh tử loanh quanh có ai tránh được đâu hai chữ vô thường . Nhưng trước linh sang nghe nhạc trổi bi thương , con khó ngăn đôi dòng lệ thảm …..
Câu 2 / :
Nhớ năm xưa thời chiến tranh khói lửa , Mẹ bảo vệ chúng con khỏi làn tên mủi đạn vô tình ….. Bỏ xứ sở quê hương Mẹ dắt díu chúng con lánh nạn chốn đô thành ….Mẹ phải tần tảo nuôi chúng con ăn học – bao trách nhiệm chất chồng Mẹ gánh nặng oằn vai.(-). Rồi Mẹ lo dựng vợ gã chồng lo sự nghiệp chúng con , Mẹ cườI hỉ hạ thấy con cháu xum vầy đoàn tụ. Mẹ chở che con đàn cháu lủ , không quản thân Mẹ hao gầy lặn lộI gian nan ….
Câu 3/:
Chúng con lớn khôn toả đi khắp nẻo đời tìm sinh lộ . Mẹ về lại quê nhà trên nền củ quê xưa .* Mẹ thui thủi một mình ấm lạnh gió mưa – lo khói hương khói mã mồ cho Tổ Tiên dòng họ *. Đời khốn khó cháu con ít về thăm Mẹ , không trọn bề hiếu thảo với từ thân.*(-) Ai cũng tất bật bộn bề công việc làm ăn . không chăm sóc Mẹ tuổi già sức yếu * Nóng lạnh bất kỳ Mẹ một mình cam chịu , không một tiếng thở than con bất hiếu vô tình
Nói lốI :
Gió lùa khung cửa vắng
Trăng lạnh mái hiên ngoài
Đêm nghe trờI đất chuyển
Trăm năm cũng một ngày
( Gác Vọng cổ )
Bấm đốt ngón tay một đờI ngườI được mấy lần Hạnh phúc , Mấy lượt tiễn đưa ngườI thân ra huyệt mộ , ném nắm đất bụi phù du chôn lấp thi …..
Ca Vọng cổ
Câu 4 /
Hài …….Nghĩa địa âm u , còn tiếng khóc gọi kêu hoà lẫn tiếng kinh đời ….. Ôi thân tứ đạI bao lần giả hợp , cỏi vô thường được mất có không . Mấy hôm trước đây Mẹ còn gọi cháu thương con , mong đứa đi xa trở về cho Mẹ nhìn tận mặt . Mà nay Mẹ đã xuôi tay nhắm mắt nằm trong cổ áo quan giá lạnh im lìm …
Câu 5 /
Mẹ có linh thiêng xin về chứng giám lòng ăn năn không phụng dưởng lúc sinh tiền…..Chúng con biết Mẹ bao dung không hờn trách buồn phiền ….. Nhưng nổi ân hận day vò tâm nảo , thương Mẹ không một ngày sung sướng nhàn thân (-) TuổI trẻ ở thị thành Mẹ nuôi lớn đàn con . Con khôn lớn Mẹ tìm về quê ẩn dật . Mẹ cam chịu nổi yếu đau bệnh tật Chúng con biết ra thì đã muộn màng…
Câu 6/:
Nợ trần trả xong . nghĩa ân đã vẹn , Mẹ thanh thản nhẹ nhàng nhắm mắt xuôi tay . Nhưng Mẹ có hay nổi hốI hận ăn năn của đàn con ở lạI cỏi dương trần gió bụi . Mẹ đến thế gian một mình rồi ra đi trơ trọi , trả xác thân nầy cho cát bụi phù du , Đưa tiển Mẹ đi là vỉnh biệt Thiên Thu , có gặp Mẹ chăng trong giấc mộng canh chầy ……
Từ đây hết đợI hết mong
Thi hài Mẹ gởI ra đồng cô liêu
Phương Tây mấy cụm mây chiều
Mẹ về đâu tá bỏ cửa nìa quạnh hiu
Thanh Tòng
Viết ngày Mẹ ra đi ( 30/01/2007
Viết ngày Mẹ ra đi ( 30/01/2007